Lễ rửa tội ở sông Jordan
1.
Tôi vốc nước từ sông Jordan
Tự làm lễ rửa tội
Khi bước từ bờ sông lên
Lại thấy con đường trước mặt
Bóng tội lỗi xếp hàng dài tận chân trời
Vẫy gọi tôi, mê dụ tôi
Và đe doạ
2.
Một người nói với tôi
“Nước đục thế, rửa làm gì”
Chẳng nước nào rửa sạch được tội lỗi
Mà phải rửa bằng nước mắt
Nếu nước mắt không thể rửa sạch
Chúng ta phải rửa bằng máu chính mình
3.
Có biết bao người đến đây
Chính trị gia, trí thức,
Nhà văn, người tàn tật
Và cả kẻ giết người
Ngụp xuống dòng nước
Để rồi mang ảo giác
Tội lỗi của mình đã được rửa sạch
4.
Nhưng lại có rất nhiều kẻ
Tìm đến khúc sông này
Làm lễ rửa tội
Rồi trở về
Gây tội trên một dòng sông khác
Bên bờ Jordan, ngày 04 tháng 06 năm 2023
Ngước lên bầu trời
Xen lẫn những vòm oliu thẫm xanh
Là những trạm gác
Áo chống đạn và tiểu liên
Lỗ nòng súng - một con mắt đen ngòm
Không bao giờ khép
Dõi theo những bữa ăn
Dõi theo những bài thơ
Dõi theo lời nguyện cầu
Và dõi theo cả tiếng thì thầm
Của người đàn ông và người đàn bà
Trên chiếc giường phủ đầy bóng đêm
Không muốn ai nghe thấy
Tôi dùng phần mềm để xoá
Những hàng rào thép gai
Trong bức ảnh chụp bằng điện thoại
Với một biển báo
“Nếu ngươi vượt qua, ngươi sẽ bị bắn”
Nhưng khi ngước lên bầu trời
Tôi thấy bóng hàng rào thép gai
Vẫn in lên những vầng mây trắng
Ramallah, 5/6/2023
Dưới bóng cây Oliu
Như đội đất đá để đứng dậy
Dưới bầu trời xanh thẳm
Những cây oliu trên núi đồi Palestine
Lộng lẫy, kiêu hãnh và đau đớn
Tôi bước tới dưới tán lá
Gió ngân vang những tiếng chuông
Và lời những vị Thánh
Cùng tiếng thì thầm của những người đã chết
Một con đường chạy tới chân trời
Hoa oliu nở và máu chảy
Ai đó nói
Một ngày Thiên đường dài bằng 1000 năm
thế gian
Và các vị Thánh
Có lẽ cũng phải nghỉ ngơi
Trong lúc các Ngài đang ngủ
Bên ngoài oliu vẫn nở hoa
Và dưới gốc oliu
Máu vẫn chảy
Đợi các Ngài thức dậy.
(Biên giới Palestine, 6/6/2023)
Viết dưới chân núi
cám dỗ
Mọc lên từ chính chúng ta
Những ngọn núi Cám Dỗ
Chúng ta là những kẻ lạc đường
Trong chính thân xác tăm tối của mình
Một con thú mang họ tên chúng ta
Với bản lý lịch tự khai như bản lý lịch
Của chúng ta trong tủ hồ sơ tổ chức
Đôi khi được niêm phong và đóng dấu
Và nó ăn từng miếng tâm hồn ta
Cho đến khi thân xác ta thối rữa
Chúng ta sinh ra
Và mỗi ngày lớn lên một chút
Ngọn núi Cám dỗ lại cao thêm
Chúng ta biết điều đó
Và nói về điều đó
Nhưng chúng ta vẫn kêu lên khoái lạc
Khi để con thú mang họ tên chính mình
Ăn từng miếng tâm hồn ta đã chết
Và nơi đấy, núi Cám Dỗ
Tôi nhìn thấy dòng người vô tận
Từ mọi nơi tìm đến chốn này
Những người hành hương, khách du lịch
Cả những linh mục
Và có rất nhiều người leo qua ngọn núi
Nhưng không leo qua được thân xác của mình
Beauty Inn, 05/06/2023
Chim én ở Ramallah
Bay từ rạng đông tới hoàng hôn
Những con én vùng Ramallah
Như không tìm được nơi đậu xuống
Tôi đi trên mặt đất
Trên con đường các vị Thánh từng đi
Những con đường sau hơn 2000 năm
Không còn ngổn ngang sỏi đá
Nhưng ngổn ngang số phận
bất hạnh và bi thương
Thay vào những dấu đinh
Đóng trên thân thể chúa Jesus
Là lỗ đạn
Trên ngực người vô tội
Và hai lá phổi
Của những người đã chết
Vẫn chứa đầy ngôn từ Tự Do
Những con én vùng Ramallah
Bay ngang dọc bầu trời
Đấy linh hồn những người bị giết
Hoá thành những chiếc kim khâu
Kiên nhẫn vá những mảnh trời rách nát
03/06/2023
Những đám mây
Những đám mây bay từ Israel đến Palestine
Và những đám mây bay từ Palestine đến Israel
Chúng gặp nhau phía trên những ngọn đồi
Những ngọn gió từ biển cả tìm đến
Múa lượn cùng chúng
Trong vũ điệu bầu trời tự do
Chúng làm ra cơn mưa
Đánh thức những cây oliu
Tỉnh dậy và trổ hoa
Đánh thức những chùm nho
Mở mắt và chín
Đánh thức một người già
Trong trại tị nạn phía tây
Thoát khỏi cơn ác mộng
Và đánh thức một kẻ xa lạ
Với tấm hộ chiếu ghi:
Nguyễn Quang Thiều
Rồi cài vào khe cửa
Một mảnh giấy
Nhưng không viết một chữ nào
Ramallah, 4h sáng, 3/6/2023
Nguồn Văn nghệ số 44/2023