May 11, 2024, 12:04 am

Chén trà xuân thứ sáu

- Thưa Thầy, nhờ những tháng ngày được tu tập nơi đây và sự gợi mở của Thầy, con đã thấy con đường thật sự con muốn đi. Ngay lúc này đây, con muốn bắt đầu hành trình của mình.

- Nghe hơi thở của con lúc này, ta rất mừng. Hơi thở này, ánh sáng từ lòng thương trong ánh mắt sẽ dắt con đi, hãy bước đi trên con đường chánh niệm. A di đà Phật!

Minh họa của ĐẶNG TIẾN

Mình cứ nghĩ Sư Ông sẽ hỏi con đường mình sẽ đi, và mình đã muốn nói với Thầy về dự định sẽ đi ra Trường Sa. Mình sẽ bắt đầu từ quần đảo Trường Sa, để viết về tình yêu cuộc sống. Nhưng nụ cười của Sư Ông lúc này, sao giống nụ cười của Ngân trong buổi trà tối qua thế. Lúc mình thổ lộ về quyết định của mình, Ngân cời đống than hồng, dặn nhớ gọi điện và kể cho em nghe về những nơi mình đến. Mình nhận lời, nhưng ngay lúc ấy lại muốn ở lại sớm sớm phụ Ngân hái chè và làm trà. Và mình nói ra điều đó, thật ngớ ngẩn, nhưng thật lòng. Ngân cười bảo, bao giờ mỏi chân thì về hái chè cùng em, giờ hãy bắt đầu hành trình của anh đi.

Những vạt chè bên cổng chùa Guộc đã thức giấc, dồn sương thành giọt và treo lên những búp ngọc, bẫy nắng. Những tia nắng choai choai hăm hở đuổi theo chút bóng tối còn sót lại, ngã nhào vào lưới sương giăng sẵn, lấp la lấp lánh. Năm tháng trước, lần đầu tiên đến cổng chùa, mình còn tưởng những vạt chè là cây bụi mọc hoang dại. Năm tháng nữa, mình có nhận ra những búp chè đang đón nắng xuân như lúc này không nhỉ.

Rời khỏi chùa, mình quyết định chưa về nhà vội mà qua gặp Ngân, mặc kệ tối qua đã chào em đến mấy lần liền.

*

Ngân là nạn nhân của truyền thông. Mình đã từng nghĩ như thế. Từ bài viết trên diễn đàn Tôi - phượt về cô gái mù sao chè khiến khách Tây ngất xỉu, cánh viết lách đã cho ra hàng ngàn bài viết về em trên các trang báo mạng, mạng xã hội với những ngôn từ “không thể tin nổi”, “cổ tích xứ trà”, “nàng tiên núi Guộc”. Video Ngân vừa sao chè, vừa giới thiệu về nghề trà bằng ngoại ngữ trên YouTube đứng top đầu với hàng triệu lượt xem, chia sẻ. Và những nỗi đau của em cũng bị vạch lên vạch xuống, mổ qua rạch lại hàng trăm lần với ít thuốc tê của lòng thương hại hội đồng.

Nhưng cô gái này lạ thật. Sau tuần đầu tiên đến chùa Guộc thực tập, mình đã gặp Ngân hái chè gần cổng chùa. Đoán chắc em là nhân vật hot của mạng xã hội, mình mon men làm quen, quyết tìm ra sự thật mà mình đồ rằng chưa được một phần triệu so với những gì thiên hạ nói về em. Mình thật thà giới thiệu và sà ngay xuống luống trà. Vừa bứt được vài búp thì em đã bảo mình không biết hái chè. Sao em biết, mình hỏi lại. Em nghe thấy tiếng búp chè khóc, em trả lời. Mình bật cười nghĩ chắc em lại phán liều đây, những người không biết gì thường nói như họ biết rõ mồn một. Từ nhỏ mình đã phụ mẹ hái chè. Nhựa chè cáu đen mười đầu ngón tay, lâu dần thấm vào da như hình xăm màu than chì, không tài nào rửa sạch.


Có thể bạn quan tâm