Cha tôi bán nhà
Một căn nhà gỗ ba gian
dựng lên từ thuở cơ hàn ngày xưa
mái nhà cha lợp bằng mưa
bằng kẽo kẹt tiếng võng đưa bên trời
cột kèo lợp vạt sương rơi
vách thưng cha buộc bằng lời ca dao
hiên nhà bóng lá xôn xao
tiếng chim chín mọng bên rào tre gai
cha đan thăm thẳm đường dài
bao nhiêu giọt thẳng, lại cài giọt xiên
căn nhà là chốn bình yên
dẫu cha đi dọc những miền đâu đâu
tôi nào hiểu hết nông sâu
đời như ngọn sóng, về đâu bây giờ
một hôm, thấy cha thẫn thờ
cứ ngồi đốt thuốc khói mờ mịt tôi
thì ra, nhà bán đi rồi
bán đi tuổi trẻ cái hồi chưa xa
từ ngày không còn căn nhà
về quê, cha tránh đi qua chỗ này.
Mâm cơm
dưới hiên trăng
Những đêm trăng bày mâm ra hiên cửa
ngọn đèn dầu khêu bấc cháy thong dong
đĩa rau luộc, dăm quả cà muối mặn
mùi hương quê thơm chật chiếc mâm đồng
tôi trải chiếu xếp bằng chờ sẵn
chị vẫn quen thay mẹ ngồi đầu nồi
em ngồi so đũa từng đôi chẵn
cha rót đầy chén rượu uống một hơi
đêm nóng nực cứ nồng nồng rơm rạ
trăng dát vàng trên những ngọn tre xanh
con mèo mướp ghếch đầu lên mùa hạ
nghe bồi hồi bát đũa gõ lanh canh.
đám trai làng vẫn thường đi qua ngõ
cha tôi vời vào uống chén rượu đầy
chị cũng nhấp mấy giọt cay nồng nã
rồi giả vờ như thể rượu làm say.
bữa cơm quê dọc theo mùa trăng đẫy
cái nếp quen cố hữu thuở ông bà
cứ thấm đẫm mạch nguồn như sông chảy
nuôi hồn tôi không lạc bước quê nhà
giờ về quê điện sáng bừng các ngõ
ánh trăng đêm nơi ấy trốn đâu rồi
bữa cơm quê ai còn ngồi hiên cửa
tôi bần thần tìm cái mất ở trong tôi.
Miếng trầu không
Chỉ là những lá trầu không
thấm mưa nắng mà thơm nồng đấy thôi
đời trầu gắn với đời vôi
hồn làng gắn với bà tôi têm trầu
bà tôi bỏm bẻm môi nâu
miếng trầu đưa đẩy những câu chuyện làng
đêm khuya đọng giọt trăng vàng
hương trầu theo gió nhẹ nhàng bay xiên
bà ngồi nhớ buổi chợ phiên
quả cau bổ chín thành miền ca dao
một đời quanh quẩn cầu ao
bạc vôi nặng nỗi chênh chao kiếp người
hồn làng trong miếng trầu tươi
hương trầu thơm đến nụ cười cũng say
đón bà về phố sớm nay
chân trần nhớ miếng trầu cay lại thèm.
Nguồn Văn nghệ số 32/2023