Con và Lịch sử
Trước sân bảo tàng lịch sử
Con hồn nhiên chạy tung tăng
Từ viên gạch nhà họ Khúc
Qua hàng bia Đinh-Lý-Trần…
Thời gian quá ư dằng dặc
Hiện thời con chưa hiểu đâu
Nhưng bố chẳng còn nông nổi
Mây bay điềm tĩnh trên đầu
Nước non bao phen binh lửa
Lòng người muôn nỗi hiểm sâu
Lời vua như dao chém đá
Nhân dân thì vẫn dãi dầu
Nay tuy qua hồi nguy biến
Cỏ xanh thỏa sức bời bời
Sân sau có cây gạo cổ
Lửa trời - đá đổ mồ hôi
Con gái, lại đây ta bảo
Mai sau sẽ khác bây giờ
Nhưng hãy giữ câu chung thủy
Và nuôi bền những ước mơ!
Nguồn Văn nghệ số 23/2023