Thơ Đoàn Mạnh Phương
Vậy là anh đi một ngày ngặt gió nắng không đủ ký họa dấu chân anh trong ...
Vậy là anh đi một ngày ngặt gió nắng không đủ ký họa dấu chân anh trong ...
Tôi sinh ra từ nắng gió với bùn lầy Uống bầu sữa Cửu Long ...
Cứ thể rồi tất cả sẽ qua đi Chỉ còn lại mùa thu chắt chiu từng gam màu, từng sợi tơ trời, từng ...
Đốt đi cho cạn một ngày để tìm lại chút đắm say một thời ...
Anh đếm nụ hoa trên cây nụ hoa đếm anh từng ngày ...
Cha về với nhánh cỏ lay lắt cuối chân đồi Mẹ ở lại quây niềm đau trong cánh đồng ...
Cần rượu vít cong trời thương nhớ! Đêm chung chiêng những chóe rượu đầy ...
Nơi tiếng chim về hát Hân hoan tựa đồng rừng Vườn quê mùa hương bưởi ...
Anh đang ở độ cao mười hai ngàn mét anh đang bay với vận tốc một ngàn phía trên đầu vẫn vô tận ...
Cuộc đời ta là những hạt mưa Rơi? Rơi chưa? Mà chưa hề chạm đất? Năm mươi năm phong trần được ...
Nước mắt mùa trút lá trong thân thể đất trời không ngừng chuyển động ...
treo áo quần lên cơn mưa những giọt nước mang ngàn tia nắng nhỏ vừa đậu vừa rơi ...