April 25, 2024, 5:49 pm

Khai khẩu

 

Lúc đó khoảng 9 giờ sáng, một người lính tìm gặp Diệu Thúy(1), trao cho cô lá thư, nói là của ngài trung tá tỉnh trưởng Kiến Hòa. Diệu Thúy hồi hộp mở thư ra đọc: “Gửi cô Diệu Thúy. Việc cô nhờ tôi đã có kết quả, đúng 11 giờ trưa nay, cô đưa cậu Hai đến dinh tỉnh trưởng, phải đúng giờ”.  Bức thư làm Diệu Thúy hiểu và bắt đầu lo. Bởi vì, kể ra cô cũng liều thật, bây giờ ngài trung tá tỉnh trưởng làm được theo lời khẩn cầu của cô, nghĩa là cô phải đáp đền những đề nghị của ngài, mà cái đề nghị đó mới oái oăm làm sao.

Diệu Thúy mới ngoài hai mươi tuổi, làn da trắng như bông bưởi, khuôn mặt thon gọn mảnh mai, cằm nhọn mà ngày nay gọi là cằm Vline cùng chiếc mũi cao hài hòa với khuôn mặt, mái tóc dài đen mượt được búi gọn lại, giấu trong chiếc khăn màu nâu sồng, dáng đi uyển chuyển dịu dàng. Sắc đẹp và đạo hạnh của cô không những vang lừng trong giới đồng đạo mà còn lan ra khắp Nam kỳ lục tỉnh, đến nỗi ngài trung tá tỉnh trưởng cũng phải xếp công việc bận rộn để về xã Phú An Hòa, vào chùa Nam Quốc Phật ngó mặt cô Diệu Thúy cho biết. Người ta đồn Kiến Hòa có giai nhân quả không sai. Là kiểu phụ nữ nhạy cảm, biết ngài tỉnh trưởng đã say mê mình, nhưng là người tu hành nên cô lẩn tránh ngài. Ở đời, cái gì dễ quá thường chóng chán, nhất là chuyện gái trai. Trung tá quá quen với những mối tình dễ dãi. Ở địa vị của mình, ngài  tấn công đối tượng nào mà chẳng nhanh chóng hạ gục. Lần này Diệu Thúy như bức tường thép, khó có hy vọng chọc thủng. Tuy vậy tỉnh trưởng vẫn quyết không bỏ cuộc.

Giờ nghỉ trưa, tỉnh trưởng đang mơ màng nhớ đến Diệu Thúy thì có điện báo của người cảnh vệ:

- Dạ, thưa trung tá, có ni cô Diệu Thúy xin vô gặp trung tá.

Trung tá không tin vào tai mình nữa, Diệu Thúy đến tìm mình ư? Có nằm mơ không? Sau phút bàng hoàng, trung tá hấp tấp:

- Được…. Cho vào ngay!

Trung tá vội đi vào phòng trong soi gương, chải lại mái tóc đen mượt bồng bềnh điệu đàng, chỉnh đốn lại trang phục. Mới ngoài ba mươi tuổi, hàng ngày dù đi làm hay đi chơi, trung tá luôn ăn mặc lịch sự, có phần chải chuốt. Nhanh nhẹn, bước ra phòng khách, rút điếu thuốc Quân tiếp vụ, bật quẹt zippo châm lửa, rít sâu hơi thuốc mơ màng thì có tiếng gõ cửa, trung tá nói to:

- Mời vào.

Cửa mở, Diệu Thúy xuất hiện, vẫn bộ áo tràng gọn gàng sạch sẽ. Trung tá thầm nghĩ, hóa ra áo tràng của người tu hành cũng đẹp, miễn là người phải đẹp. Diệu Thúy nở nụ cười, hơi cúi đầu chào trung tá.

Trung tá lịch sự chỉ tay về ghế salon:

- Mời cô Diệu Thúy ngồi. Hôm nay chắc có việc đại hệ trọng nên cô cố vấn phải  thân gái dặm trường đến tận đây?

Diệu Thúy vén vạt áo để lộ vòng ba cong mẩy của hoa hậu, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, vào việc ngay:

- Dạ, ông nói không sai, hôm nay tôi đường đột đến đây là bởi chuyện của cậu Hai tôi, cũng là chuyện của bổn đạo.

Nhân câu mào đầu của anh ta, Diệu Thúy đi ngay vào chuyện chính:

- Thưa ông trung tá, cậu Hai tôi đã trên 14 năm tham thiền, nhập định tìm kiếm bí mật cơ trời, giờ cậu tôi đã hiểu. Nay tôi đường đột đến đây nhờ ông giúp đỡ, làm cách nào cho cậu Hai tôi được gặp tổng thống để cậu khai khẩu, nói những điều hệ trọng của quốc gia.


Có thể bạn quan tâm