March 28, 2024, 7:16 pm

Hoàn tục

1. 

Ba năm trước tình cờ tôi gặp em. Em hỏi thăm tôi đường đến chùa Đồng Nhân. Nét mặt em buồn rười rượi. Em bảo lí do đến chùa có việc cần. Tôi không dám hỏi thêm. Nào tôi có quen biết gì em.

Mấy hôm sau, tôi lên chùa thăm sư thầy. Tôi và sư thầy vốn là chỗ đi lại thân tình. Sư thầy trọng và quí tôi vì là ông giáo hay vãn cảnh chùa, ít nhiều biết và dịch được những câu đối trên chùa. Từ quen đến thân, sư thầy coi tôi như người nhà. Tôi tò mò muốn biết chuyện về em.  Sư thầy bảo: “Tín nữ ấy có chuyện buồn riêng, quyết xin phép nhà chùa thệ phát (cắt tóc đi tu).

Minh họa của PHẠM HÀ HẢI

Thỉnh thoảng lên chùa tôi lại gặp em.  Em ở chùa gần hai năm nhưng vẫn chưa được xuống tóc. Mùa đông cũng như mùa hạ, em giấu bộ tóc đen dưới chiếc mũ len màu nâu. Mắt em vẫn long lanh buồn. Lòng em vẫn đóng kín. Mãi sau này, tôi làm quen được với em. Em coi tôi như người anh. Em tâm sự: “Em đã có chồng và một đứa con trai lên bốn tuổi. Chồng em được đi xuất khẩu lao động ở nước Đức. Một mình em ở nhà cày cuốc nuôi con, nuôi bố mẹ chồng. Em đợi chờ và hy vọng chồng em trở về để được đoàn tụ, để cuộc sống đỡ đói nghèo. Rồi anh ta cũng trở về. Đi theo anh ta là một người đàn bà xa lạ. Anh ta xúi giục bố mẹ chồng đuổi em đi, vu cho em là không chung thuỷ trong những năm tháng anh ấy đi xa. Anh ta làm một căn nhà ba tầng ở ngay đầu làng để ở cùng người đàn bà ấy. Cả bố mẹ anh ta và đứa con lên bốn của em, anh ta đều bắt về ở đấy. Một mình em cô đơn trong ngôi nhà cũ dột nát mà gia đình anh ấy gọi là trả công cho em. Quê ngoại thì xa. Họ hàng nhà chồng nhiều người biết chuyện, thương em nhưng không thể thuyết phục anh ta được. Tủi nhục và đau khổ, em tìm đến một ông thầy bói mong vớt vát niềm an ủi của số mệnh. Thầy bói phán: “Cô mệnh nặng, số cao sẽ còn gặp nhiều hoạn nạn. Chỉ có một cách là gửi thân vào cửa Phật mới mong tìm được sự thong dong”. Em tin và em quyết đi tu.


Có thể bạn quan tâm