April 25, 2024, 9:52 pm

Cảnh nóng

Vở kịch gây ra những luồng tranh cãi, lúc đó không phải vì nội dung của vở mà vì câu hỏi thời buổi này, khi các phương tiện nghe nhìn vô cùng phong phú, các món ăn giải trí hấp dẫn bày biện khắp nơi, các tiết mục biểu diễn với nhiều hình thức thi nhau thu hút, câu kéo khán giả bằng mọi cách, thì việc làm ra một tác phẩm để ôn lại lịch sử, nói những chuyện cũ xưa “biết rồi, khổ lắm, nói mãi” mà tốn kém nhiều như vậy, để làm gì? Thành phố giải phóng bao nhiêu năm, kẻ thù xưa giờ đã thành “nước ấy” (tránh không được nhắc tên), bang giao có phần tốt đẹp, tiến triển khả quan những lợi ích thiết thực... Biết bao điều, nếu không thể kể với sự tế nhị buộc phải có thì nên bỏ qua, không nhắc nữa. Cách nhìn về thời cuộc đã có bao nhiêu đổi thay… 

Minh họa của TÔ CHIÊM

San San rời sân khấu thật nhanh, cô bỏ đi như chạy trốn khỏi đám đông. Cô đeo khẩu trang và mắt kính đen để che bớt khuôn mặt đầy son phấn chưa kịp tẩy trang. Đây là suất diễn mở màn, không bán vé vì có nhà tài trợ bao đủ chi phí. Khán giả tới xem đông, một bộ phận không nhỏ là những người am hiểu nghệ thuật, khán phòng ấm áp, có tiếng vỗ tay khi tới các đoạn hay, có nước mắt rưng rưng trong những cảnh xúc động, có cả lời ngợi khen xuýt xoa cố ý nói lớn lên để vọng tới sân khấu, nên tâm lý diễn đầy đặn, rất vui, rất máu lửa… San San cố tình bỏ qua những lời dè bỉu thiếu thiện cảm bên lề trước đó, lúc dự án đang triển khai. Sân khấu thời buổi nhiều vất vả, người nghệ sĩ bươn ra làm đủ thứ việc để kiếm sống, để tồn tại được, khát khao có cơ hội để trau chuốt cho nghề diễn là có thật. Nên những khi được hết mình với vai diễn như thế này, dù thù lao eo hẹp tới đâu thì tâm thế vẫn nhiệt tình và rất sẵn lòng.

Kể cả phải hy sinh bản thân để đóng cảnh nóng…

Cảnh nóng trong vở này, cũng là một cuộc tranh luận căng thẳng và kéo dài, nhiều lúc ngỡ như phải bỏ. Công lớn để giữ cho được chính là nhờ anh đạo diễn, nhưng hồi nãy trong hậu trường, lúc nhà báo phỏng vấn thì anh ta lại có vẻ hơi nhát khi nói tới việc thu hút khán giả. Ý của anh ta, cảnh nóng là cần thiết để thể hiện đúng sự thật như lịch sử, chứ không phải câu khách. Còn cô phóng viên lại chỉ muốn xoáy mãi vô việc đó. Làm một vở diễn lịch sử trong thời điểm này có cần thiết không. Cần thiết không! Tự anh cũng thấy không cần thiết, nên cố dùng cảnh nóng để “níu kéo” khán giả.

Cũng chính cô ta là người bất chấp sự vi phạm luật bản quyền, đã len lén dùng điện thoại quay cảnh nóng chập chờn qua khe hở giữa hai người ngồi ghế trước. Cảnh nóng tung lên mạng sau đó, cô ta khôn ngoan đổi nick-name thành cái tên lạ hoắc, đủ biến trang cá nhân của cô ta thành hot, lượt view và chia sẻ tăng ào ào. Trong khi ê-kíp đang chuẩn bị xúc tiến điều tra để thưa kiện vụ việc này thì vở diễn đã thu hút sự chú ý, và trở thành ăn khách, vé bán chạy tới mức phe vé “chợ đen” có dịp lộng hành ngay trước phòng vé. Ai tin nổi chứ, một vở diễn có đề tài tưởng khó xem, rốt cuộc lại nổi lên như cồn, được săn đón, nhiều khán giả coi tới coi lui cả chục lần… Người ta nhận ra kịch lịch sử vẫn có thể dựng và diễn hay, nội dung đủ cuốn hút. Nhưng cũng có những lời thẳng thừng ném ra: Người ta tới xem đông chỉ vì cảnh nóng. Thì đó, đâu ít khán giả coi hết đoạn đó xong là thôi luôn, đứng dậy ra về. Dù từ các suất diễn sau lời nhắc nhở vang lên, chỉ còn vài chục phút nữa là tới cảnh kết, mong mọi người hãy bình tâm để thưởng thức nghệ thuật cho trọn vẹn...

 


Có thể bạn quan tâm